Thứ Bảy, 30 tháng 6, 2018

Thái độ của tôi với đạo luật bẩn


Thái độ của tôi với đạo luật bẩn

28-6-2018
Sự hiểu biết chính trị đi kèm với sức mạnh đòi hỏi quyền lợi của người dân. Thời trước năm 2000 chẳng thấy biểu tình, nhưng càng về sau biểu tình càng dễ xảy ra.
Phải nói tri thức chính trị đến với nhân dân bởi 2 con đường chính. Thứ nhất là giáo dục khai phóng và thứ nhì là từ internet. Nếu không CS thì con đường giáo dục khai phóng đã tạo cho con người tiếp cận với nhiều trường phái triết học và tìm hiểu được bản chất của nhiều nền chính trị khác nhau. Từ đó, nhân dân mới có được ý thức chính trị.
Với Việt Nam, tìm kiếm tri thức chính trị từ ngả giáo dục đã bị bịt kín vì sự nhúng tay của chính quyền CS vào trong giáo dục quá sâu. Đến hôm nay, lớp lớp giảng viên, giáo viên từ giáo dục đại học trở xuống còn dốt nát về tri thức chính trị rất nhiều. Với Việt Nam, con đường tìm kiếm tri thức là con đường chui như là học lén, đọc lén trên Facebook và các nguồn khác trên internet. Giống như những giọt cà phê nhỏ giọt, sự khai trí với người dân vô cùng cực nhọc và kết quả chậm chạp vì mọi con đường bị CS tìm cách chặn lại.
Trước đây trăm năm, cụ Phan Chu Trinh đã đưa ra con đường trí tuệ Khai Dân Trí – Chấn Dân Khí – Hậu Dân Sinh trong thời đại mà đa phần dân chúng không biết chữ thì quả là con đường không hợp thời. Dân dốt chỉ cần bảo họ giết địa chủ để cướp của thì họ sẽ làm vì lợi ích thiết thực với họ, vì thế họ chẳng thể hiểu đến dự án chính trị ở tầm cao như vậy. Đến ông Hồ Chí Minh còn không hiểu nổi chính sách này nói chi dân không biết chữ. Và hiểu không tới nên chê cụ Phan là “cải lương”. Ngày đó ông Hồ Chí Minh thấy đường hướng khai dân trí là không thể, vì dân trí cao họ sẽ lật tẩy ông ta ngay. Như ngày nay vậy, người ta đã lật tẩy bản chất Hồ Chí Minh và giải ảo về nhân vật này rất rõ ràng. Chỉ còn kẻ dốt nát mới sùng bái nhân vật này.
Con đường dùng súng đạn chém giết và triệt tiêu đối lập để cướp lấy quyền lực nó chỉ tồn tại cùng với xã hội ngu dân. Vì đơn giản, khi có trí tuệ con người ta kinh tởm tội ác. Cho nên CS phải nhồi sọ bằng giáo dục tuyên truyền để duy trì ngu dân là vậy.
Khi mở cửa kinh tế thì công nghệ thông tin cũng vào. Internet trở thành tiện lợi cho những giao dịch kinh tế thì nó cũng mang tri thức chính trị vào khai sáng cho người dân đang tăm tối. Nếu cấm internet thì chẳng ai làm ăn với CS, nhưng cho internet thì dân được khai sáng là mối nguy cho CS. Điều này CS đã thấy từ đầu chứ không phải đến hôm nay họ mới nhận ra. Nhưng từ lúc mở cửa, họ vẫn ỷ y nòng súng sẽ giải quyết vấn đề. Và họ chấp nhận cho internet vào nhưng chặn những luồng tư tưởng chính trị bằng tường lửa và đe doạ.
Ngày nay, dân trí khá hơn nên CS nhận thấy mối nguy cho họ là quá lớn. Thực chất họ cho rằng ý thức chính trị cao là mối nguy là bởi vì họ vẫn giữ nguyên quan điểm cũ. Thực chất, đứng trước một dòng nước bạn có 2 lựa chọn, một là chống nó, hai là bạn xuôi theo nó. Vì não trạng không mở ra được nên CS chọn cách chống lại xu thế của thời đại.
Với người như tôi luôn ủng hộ sự khai sáng tư tưởng. Tôi tuyên bố, CS có đe dọa cỡ nào tôi cũng viết. Còn internet là tôi còn chơi tới cùng với lệnh cấm này. Và mong rằng, những người đang có xu hướng ủng hộ dân chủ cũng theo tới cùng. Đất nước này không phải là của CS mà là của chúng ta. Là người dân, tôi muốn nói cho đến khi người dân ý thức vai trò làm chủ của mình mà dám đòi hỏi quyền lợi.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.