Ngày báo chí cách mạng Việt Nam: “Ma nữ” kinh hoàng trong làng báo miền Trung
Cập nhật sáng 21-6-2021: Do một số thông tin có liên quan tới nạn nhân của bà Hồng, nhân vật chính trong bài này, chúng tôi đã gỡ bỏ một bức ảnh trong bài.
_____
Sông Hàn
18-6-2021
Từ lâu, công chúng Việt Nam xem đội ngũ báo chí “quốc doanh” của Đảng chẳng có tư cách đạo đức gì. Uy tín của một số cá nhân làm báo, lẫn cơ quan báo chí chủ quản giảm sút nghiêm trọng, trở thành nỗi ám ảnh kinh hoàng của các doanh nghiệp và sự khinh bỉ từ những người dân lương thiện. Nhiều phóng viên chỉ biết bưng bô cho chế độ để vun vén tài sản, “đâm thuê chém mướn” để kiếm tiền, lấy số má và múa bút, bịp thiên hạ.
Nhiều kẻ học hành không ra gì, kiến thức nghèo nàn, đạo đức suy đồi… vẫn trở thành “quan báo”. Thậm chí hôm qua, họ còn là những kẻ “du thủ du thực”, nhân cách tệ hại, hôm sau đã biến thành các KOLs, các “đại nhà báo”, cấu kết với nhau nhũng nhiễu doanh nghiệp, thò tay vào chính trường. Cái thế giới riêng trong “nền kinh tế thị trường định hướng XHCN” mà nam giới cầm bút thì thành “ma đầu”, nữ giới cầm bút thì thành “ác ma”, thật sự đáng ghê tởm, đáng sổ toẹt và nguyền rủa.
Họ là những ai? Xin thưa, đủ loại, đủ thành phần bát nháo, không kể xiết. Nhân ngày “Báo chí cách mạng Việt Nam 21/6”, xin giới thiệu sơ qua chân dung của một “đảng viên ưu tú”, đã, đang và sẽ phấn đấu trở thành một “ma nữ” trong làng báo miền Trung.
Lai lịch một “nhà báo”…
Phóng viên Thu Hồng, tên đầy đủ là Nguyễn Thị Thu Hồng, sinh năm 1978, quê Thăng Bình, Quảng Nam, trong một gia đình truyền thống ba đời theo Cộng sản. Cha là ông Nguyễn Phú, cựu Phó chủ nhiệm chính trị Tỉnh đội Quảng Nam – Đà Nẵng (cũ) và mẹ là bà Lê Thị Mười. Lúc nào Hồng cũng tự hào rằng cha mình là đảng viên 65 năm và mẹ mình cũng có 50 tuổi đảng. Bản thân Hồng cũng là đảng viên, tư cách chẳng ra gì.
Chưa từng học đại học hoặc qua một trường lớp đào tạo báo chí nào, cũng không có kỹ năng viết, Thu Hồng vốn là một bồi phòng khách sạn ở TP Hội An, Quảng Nam, lại trở thành… nhà báo!
Năm 2003, Hồng sống “già nhân ngãi, non vợ chồng” với một tay “cò” đất có tên Đào Xuân Y, đến từ Thừa Thiên – Huế, sinh sống ở TP Đà Nẵng và có một khách sạn mini kinh doanh tại Sơn Trà. Cuộc chung chạ không hôn thú ấy cho kết quả là một bé trai ra đời. Khi anh “cò” làm ăn thua lỗ, bán khách sạn, cạn tiền thì Hồng cũng dứt áo ra đi.
Có chút nhan sắc, cô ta móc nối với cánh phóng viên báo chí khu vực miền Trung, lân la gạ các ông chủ doanh nghiệp nhà nước lẫn tư nhân ký hợp đồng quảng cáo cho các báo để kiếm “hoa hồng”. Từ chỗ bồi phòng khách sạn, Hồng may mắn gặp được một “ông anh” nâng đỡ, trở thành cộng tác viên của báo điện tử Đầu tư, trực thuộc Bộ Kế hoạch và đầu tư.
Không có kỹ năng báo chí, chẳng tài cán gì, không viết nổi một bản tin, Hồng không trụ lại được tờ báo này, nên xin rút lui. Nhưng bản tính sĩ diện hão, muốn đóng cho tròn vai “nhà báo”, không lâu sau Hồng được “ông anh” khác kéo vào Văn phòng miền Trung của Báo điện tử Giao thông, trực thuộc Bộ Giao thông Vận tải của Đinh La Thăng thời đó.
Cũng trong giai đoạn này, nhờ dẻo miệng, giỏi nhậu, cùng cái mác nhà báo, Hồng thoả sức giao du, làm quen với nhiều đại gia bất động sản Đà Nẵng như Thanh “đeo”, Sáu “đen”, Vũ “nhôm”… vừa để làm môi giới, vừa tìm kiếm tình nhân. Không dừng lại ở đó, cô ta còn đi “phỏng vấn” quan chức các tỉnh thành, ông chủ các tập đoàn kinh tế để gạ tình và móc hầu bao.
Năm 2012, “nhà báo” Thu Hồng đã ôm được vào vòng tay một doanh nhân người Thái Lan tên là Vatthanachai Tony Phipatthongpanta, đang làm giám đốc điều hành một resort tại TP Hội An, Quảng Nam. Dù biết anh này đã có vợ con ở quê nhà, nhưng “máu tham hễ thấy hơi đồng” khiến cô ta tình nguyện… có thai với doanh nhân đất Thái và hạ sinh một bé gái. Như con ngựa bất kham, bản năng sống gấp và đa tình không cho phép Hồng dừng chân, khi mà “đối tác” đã cạn tiền.
Thông tin từ những người dân ở Đà Nẵng cho rằng, Thu Hồng từng tìm cách tiếp cận Nguyễn Bá Thanh, nhưng chưa kịp kiếm “vài lô đất”, đã bị các nhân tình của ông ta loại ra từ “vòng gửi xe”.
Năm 2017, người ta bắt gặp Hồng cặp kè với Đinh Văn Thu, sinh năm 1959, Phó Bí thư tỉnh uỷ, Chủ tịch UBND tỉnh Quảng Nam.
Tháng 1/2018 vì mắc phải nhiều sai phạm, Đinh Văn Thu bị Uỷ ban Kiểm tra Trung ương kỷ luật “cảnh cáo” về mặt Đảng, đồng thời bị Thủ tướng “cảnh cáo” về mặt chính quyền. Sau đó không lâu, Đinh Văn Thu bị mất chức chủ tịch UBND tỉnh Quảng Nam và dĩ nhiên, Hồng cũng kịp đi săn “con mồi” khác.
Đúng như câu Kiều của cụ Nguyễn Du mấy trăm năm trước: “Cùng trong một tiếng tơ đồng / Người ngoài cười nụ, người trong khóc thầm“. Trong vụ này, có điều kẻ đớn đau không phải là Hồng, mà là người đàn ông ngoại tình và cô vợ đáng thương. Cuộc tình đớn đau và đẫm nước mắt tiếp theo đã lột trần chân tướng một “ma nữ” miền Trung.
Người đàn ông đạo mạo và thành đạt Nguyễn Thành, Phó Tổng giám đốc Tổng công ty điện lực miền Trung (EVNCPC), không ngờ có ngày mình trở thành “con tin” trong trò chơi tình ái và hệ luỵ cho cả vợ con và tổ ấm hạnh phúc của riêng mình. Có lẽ bản tính đàn ông, cộng với chức quyền, có tiền, luôn muốn “chinh phục”, “ham của lạ”, hơn nữa vì có cảm tình với phụ nữ làm báo và hoàn cảnh mẹ đơn thân nuôi hai con của Hồng, nên ông Thành đã sa vào lưới tình do Thu Hồng giăng ra?
Sẩy chân rồi, khó bề rút lại, ông Thành bị Hồng “bồ nhí” trói không lối thoát. Từ lén lút vụng trộm chồng người ta, Hồng “nhà báo” công khai đến tận nhà hành hung, ghen ngược, đe doạ cả bà Thảo, vợ ông Thành.
Trong một lần sinh nhật Hồng, cô ta đòi ông Thành phải tổ chức tại nhà hàng sang trọng của Vũ “nhôm” bên sông Hàn có tên Memory. Giữa tiệc đông người, cô ta đến bên Thành, muốn ông công khai nói “Anh yêu em”. Thành không đồng ý, Hồng hắt ly bia vào mặt ông, rồi giận dữ bỏ ra ngoài, sau đó tìm đến nhà riêng ông Thành để quậy phá.
Tuyệt vọng khi công an, chính quyền sở tại dung túng cho hành vi vi phạm pháp luật của Hồng, cô Thảo chỉ còn biết nén khổ đau trong dòng nước mắt. Mắc bệnh ung thư, bị chồng phản bội, pháp luật lại thờ ơ, nỗi đau nào lớn hơn nỗi đau của cô Thảo?
Cô Thảo tâm sự với người thân, rằng những năm tháng khổ cực, khó khăn chồng chất … đã không đánh gục nỗi một người đàn ông có quá nhiều kinh nghiệm sống, nhưng chồng cô bây giờ lại bị đánh gục bởi thói phù phiếm, sự lão luyện của người đàn bà từng trải với kinh nghiệm mồi chài, thả thính và lăng loàn.
Trên trang Facebook cá nhân của mình, cô Thảo kể rằng, Hồng như súc sinh, một người đàn bà thô lỗ, dung tục, vô liêm sĩ… chứ không phải là nhà báo, bởi ngôn từ và hành động của cô ta thật kinh khủng. Đê tiện hơn, cô ta còn nhắn tin chuyện “phòng the” để khủng bố tinh thần đến các con ông Thành. Gần đây, trong tháng 6/2021, Hồng cùng “xã hội đen” dùng ô tô chặn đầu xe gia đình ông Thành, gây sự, đánh nhau và ăn vạ.
Điều lạ lùng là, mặc dù trong thời gian dài cố níu kéo mối tình tội lỗi với Nguyễn Thành, Hồng vẫn đi lại với nhiều đàn ông khác, trong đó có ông Đàm Văn H, sinh năm 1971, một đàn ông vợ con đề huề, Giám đốc Đối ngoại của một công ty công nghiệp nặng của Hàn Quốc, đóng tại Quảng Ngãi.
Gạ tình, móc túi đàn ông giàu, có địa vị xã hội mới thật sự là “nghề” của Hồng. Nhờ đó, núp danh nghĩa “nhà báo”, Hồng có được khối tài sản mà nhiều nhà báo có “số má” chưa hẳn có được, gồm một căn nhà lầu mặt tiền đường Trưng Nữ Vương, tậu nhiều bất động sản, sắm xe hơi đắt tiền.
Ngày 16/10/2020 tại TP Đà Nẵng đã diễn ra lễ ra mắt Trưởng Văn phòng đại diện (VPĐD) khu vực Nam Trung Bộ của Tạp chí Nhà Đầu Tư (Nhadautu.vn), trực thuộc cơ quan chủ quản: Hiệp hội Doanh nghiệp đầu tư nước ngoài (VAFIE), cái tên được xướng lên Nguyễn Thu Hồng.
Hệ thống truyền thông khổng lồ của Đảng luôn ngợi ca nền “báo chí cách mạng”, tự hào về đội ngũ báo chí giỏi giang và cao quý. Dư luận đặt câu hỏi nhức nhối, những “nhà báo” như Nguyễn Thu Hồng, là thiên thần hay ác quỷ?
Còn nhớ năm 2017, dư luận rúng động khi lộ ra vụ “hotgirl” Quỳnh Anh, nhờ làm “bồ nhí”, đẻ con trai cho Bí thư tỉnh uỷ Thanh Hoá, mà leo lên chức Trưởng phòng Quản lý nhà và Thị trường bất động sản. Cô ta vừa đẻ, vừa có Cao cấp Chính trị, vừa được quy hoạch chức danh Phó giám đốc Sở Xây dựng.
Rồi tháng 9/2019, cả nước xôn xao với câu chuyện cô Trần Thị Ngọc Ái Sa (tên thật là Trần Thị Ngọc Thảo, SN 1975) chưa học hết cấp hai, vốn làm nghề cắt tóc gội đầu, nhưng mượn bằng cấp 3 của chị gái để vào công chức, được học Cao cấp Chính trị, lấy bằng thạc sĩ và ngoi lên chức Trưởng phòng Quản trị – Văn phòng Tỉnh ủy Đắk Lắk.
Có lẽ, hai trường hợp trên cũng tương tự như trường hợp của Thu Hồng. Một người mới làm bồi phòng hôm nào, bây giờ có đủ các loại bằng cấp trong “một nốt nhạc”, rồi trở thành đảng viên, Bí thư Chi bộ, bỗng vụt lên thành “ngôi sao sáng” trong nền báo chí cách mạng Việt Nam!
Không hẳn toàn bộ các phóng viên trong làng “báo chí cách mạng” Việt Nam đều mất hết nhân cách như Hồng, nhưng “báo chí cách mạng” thời cộng sản đã quy tụ được rất nhiều nhân vật như cô ta. Thế gian đảo lộn, xã hội đảo điên, bao nhiêu người bị đánh lừa, khi “ma nữ” đang giương bình phong “tải đạo giữa đời”.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.