Lòng người đẹp quá!
27-4-2021
Hôm nay có hai bản tin về lòng người, đẹp quá!
Cô bé Bùi Thị Mỹ Dung (lớp 10A2 trường THPT Hương Khê, Hà Tĩnh) nhặt được vàng, tiền trên đường với tổng giá trị gần 500 triệu đồng. Dung nhẫn nại đi tìm người mất và trả lại.
Mẹ của Dung, một người mẹ khổ cực lam lũ nói: “May mắn số tiền lớn đó đã đến với người đánh rơi. Từ nhỏ gia đình đã dạy các con không nên dùng tiền không phải của mình làm ra, người ta mất đau lòng, khó nhọc mới làm được từng đó“.
***
Trên đường đến trường, em Nguyễn Thanh Hải học sinh lớp 10A5, Trường THPT Nguyễn Văn Trỗi, huyện Tánh Linh, tỉnh Bình Thuận gặp tai nạn chấn thương vùng ngực. Thầy giáo Võ Văn Cư nhìn thấy và lập tức chở em đến Bệnh viện Đa khoa khu vực Nam Bình Thuận để cấp cứu.
Bác sĩ chuyên khoa 2, Phó giám đốc bệnh viện, Hồ Ngọc Sơn chẩn đoán: “Em Hải bị vỡ gan, phải mổ để sơ cứu và cần có ngay từ 4 đến 6 đơn vị máu tươi. Nếu chuyển viện, bệnh nhân có thể tử vong trên đường đi“.
Để cứu học trò, thầy Cư đã không ngần ngại ký cam đoan chịu trách nhiệm thay cho cha mẹ em Hải đang ở TP.HCM chưa về kịp. Thầy bảo: “Bệnh viện cứ mổ. Tôi bảo đảm máu không thiếu”. Lời nói đã tạo động lực và niềm tin cho BS Sơn và cả ê kíp mổ…
Ngay lúc đó, thầy nhắn thông tin cần cứu giúp lên group giáo viên và báo cáo sự việc cho thầy Nguyễn Tấn Nha, Hiệu trưởng. Thông tin được phát đến tất cả thầy cô và học sinh. Thầy cô và học sinh có nhóm máu O, B theo yêu cầu đã tự nguyện lên xe nhà trường thẳng tiến bệnh viện để cứu bạn.
Bác sĩ, Hồ Ngọc Sơn và kíp mổ đã hoàn tất ca mổ sau gần 2 giờ. Sáng nay, 27/4, em Hải đã vượt qua cửa tử và hồi tỉnh.
***
Những bản tin khiến lòng chúng ta mát rượi. Tôi tự hỏi có phải là do chúng ta đói khát niềm tin hay do xã hội khô hạn điều tốt mà mỗi lần đọc những bản tin như thế này, như thể chúng ta đang vuốt ve một ký ức trắng thơm. Cho dù thế nào chúng ta cũng nên nâng niu nó, như nâng niu hạt mầm hướng thượng trong mỗi người.
Thật tuyệt vời vì những bông hoa phẩm hạnh xoè nở trong môi trường giáo dục. Lòng trắc ẩn, sự can đảm của lòng nhân bật ra một cách tự nhiên như một phản xạ. Nó không vướng bận hoàn cảnh nghèo khổ, không đắn đo được mất phía tương lai, chỉ có bản ngã diệu kỳ thôi thúc con người.
Đây chính là “nhân bản” mà bộ trưởng giáo dục mơ ước. Nó chính là con người, con người rất thực đời, toàn mỹ, thoát thai những con số khô khan, những tín điều trói buộc. Những con người nhỏ bé bình thường đang sống, không phải những hình tượng cao xa, cường điệu.
Đây chính là cuộc sống, một kho tàng quý giá và vô tận của giáo dục. Hãy nâng niu nó, không phải bằng cách đổ xô khen thưởng hoặc hình tượng hoá. Hãy đưa những bài học này vào bảng phấn và để những đứa trẻ nói lên suy nghĩ của mình. Để chúng có một phẩm giá cường tráng và suy nghĩ đa dạng.
Khi giáo dục có “nhân bản”, dân tộc sẽ có phẩm cách!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.