Chu Hảo “kiêu ngạo cộng sản” và “công thần”?
Mạc Văn Trang
24-10-2019
Tối 20 tháng 10/2019 chương trình Thời Sự trên VTV1 buổi 19h (giờ Vàng của VTV1 được tiếp sóng khắp 63 đài truyền hình các tỉnh và truyền ra quốc tế), diễn ra một sự kiện đặc biệt, ai cũng phải chú ý. Đó là màn “đấu tố” Thiếu tướng, Anh hùng Lê Mã Lương và GS Chu Hảo về “tội” “KIÊU NGẠO CỘNG SẢN” và “CÔNG THẦN”.
Nhiều người đã viết về chuyện này rồi. Về tướng Lê Mã Lương, tôi có biết ông nổi tiếng, nhưng không quen, không hiểu rõ, không dám bàn. Còn Chu Hảo thì tôi thân quen, gần gũi, nên hết sức ngạc nhiên, sao lại vu vạ cho ông ấy hai cái tội “KIÊU NGẠO CS” và “CÔNG THẦN”?
1. “KIÊU NGẠO CS” phải là những người Cộng sản cho rằng mình luôn luôn đúng vì đã nắm vững “Chủ nghĩa Mac – Lênin đỉnh cao trí tuệ của nhân loại”, nên “bách chiến, bách thắng”, “vô địch, muôn năm”; phải là những người “vỗ ngực” cho là mình duy nhất đúng, những ai có quan điểm khác với mình là sai, thậm chí là “phản động”, “thế lực thù địch”; phải là những người lúc nào và ở khắp nơi đều bắt muôn dân trăm họ phải ngửa mặt trông lên: “ĐẢNG CỘNG SẢN VIỆT NAM QUANG VINH MUÔN NĂM”!, mà đáng ra ở đó phải là khẩu hiệu “TỔ QUỐC TRÊN HẾT”!
Kiêu ngạo đến mức dám thay câu “Quân đội ta Trung với NƯỚC” thành câu “Quân đội ta Trung với ĐẢNG”, “Công an Nhân dân chỉ biết còn ĐẢNG còn MÌNH”; kiêu ngạo đến mức “Cương lĩnh của Đảng” cao hơn Hiến Pháp; kiêu ngao đến mức “Bộ chính trị đã kết luận rồi, Quốc hội không thể không ra luật” (đặc khu)…
Đại tá Công an Nguyễn Như Phong, cựu Phó TBT báo CAND, cựu TBT báo PetroTime, cũng phải nói lên sự thật: … “Tóm lại, bệnh Kiêu ngạo Công sản là căn bệnh: Tự cho mình là duy nhất Đúng! Và không chấp nhận những sự khác biệt về tư tưởng. Và khi sai lầm thì tìm cách đổ lỗi cho hoàn cảnh khách quan, cho ‘thế lực thù địch’… Không bao giờ dám nhận: Sai lầm này là của Bộ Chính trị, là của Trung ương… Và chưa bao giờ thấy có Đảng nào dám xin lỗi nhân dân!” … “Và nói không quá lời thì: Tất cả những gì chúng ta đã thất bại, đã làm cho đất nước chậm phát triển không tương xứng với tiềm năng của đất nước, của trí tuệ người Việt… Chính là từ căn bệnh ‘Kiêu ngạo Cộng sản’…”
“Cho nên, làm cái gì mà cũng cho rằng: Ta mới là Duy Nhất Đúng, thì thế nào cũng là nguyên nhân cho sự thất bại!”… (https://baotiengdan.com/2019/10/16/moi-dung-mot-nua)
Ô hay, Chu Hảo là người kiên quyết, kiên trì chống lại tất cả những biểu hiện trên; cho xuất bản hàng loạt sách phê phán cái thói “kiêu ngạo cộng sản”, “cuồng cộng’, đến nỗi Đảng CS đem công khai “đấu tố” và thi hành kỷ luật; còn Chu Hảo đã từ bỏ cái Đảng đầy “công thần” và “kiêu ngạo” để trở thành người dân thường, thế thì sao lại vu vạ cho Chu Hảo là “Kiêu ngạo CS”!?
2. “CÔNG THẦN”: Thời phong kiến, nói về những quan lớn, có công lao to lớn với Triều đình (các vị khai quốc công thần), được Triều đình trọng vọng, ban nhiều bổng lộc… Sau này phát sinh thuật ngữ “bệnh công thần” để chỉ những người từng hoạt động cách mạng vào tù ra tội, hay những người trận mạc huân chương đầy ngực, thường hay kể lể công lao, tự mãn, đòi hỏi chế độ chính sách đặc biệt…
Nhưng phải nói, các ông bà Bộ Chính trị trở lên mới là “công thần”: Lúc sống phải có nhà công vụ, có cận vệ riêng, xe riêng loại xịn, đi quốc tế phải đi chuyên cơ; có Ban đời sống, Ban chăm sóc sức khỏe Trung ương riêng…; lúc nghỉ hưu cũng phải có chế độ đặc biêt, chưa chết đã lo mồ to, mả lớn…
Chu Hảo là Thứ trưởng, về hưu như công chức bình thường, chả đòi hỏi bổng lộc đặc biệt gì; chỉ đòi được lao động tiếp tục cống hiến cho xã hội. Ông say mê nghiên cứu, phổ biến tri thức khoa học; cặm cụi suốt ngày đọc, duyệt hàng trăm bản thảo hóc búa để quyết định xuất bản những cuốn sách giá trị của nhân loại, góp phần nâng cao dân trí; ông sẵn sàng bỏ tiền túi, vào Nam, ra Bắc tham gia các hoạt động Văn hóa, Khoa học, Giáo dục, với chiếc ba lô trên vai, lúc thì cuốc bộ, lúc nhảy xe bus, lúc ngồi xe ôm, khi đi taxi, lòng hăm hở đầy nhiệt huyết, đúng là một nhà khoa học sống giản dị, bình dân. Thế thì sao Chu Hảo lại mắc bệnh “Công thần”, nhất là “CÔNG THẦN CS”?
3. Té ra là…BÃI TƯ CHÍNH!
Tôi cứ thắc mắc, sao đã tuyên kỷ luật một năm nay, Chu Hảo đã từ bỏ Đảng CS, chuyện đã đi vào dĩ vãng, đang yên đang lành, bỗng nhiên lại bị lôi ra ‘đấu tố” về “tội” “Kiêu ngạo CS” và “Công thần”, chả liên quan gì đến bản chất của Chu Hảo? Sao lại thế nhỉ?
Nghĩ một hồi thì hóa ra “đánh” Chu Hảo là vì chuyện Bãi Tư Chính! Chả là, tại cuộc Toạ đàm “Vùng biển Tư Chính và Luật pháp quốc tế” được tổ chức bởi Liên hiệp các Hội Khoa học kỹ thuật Việt Nam, ngày 6/10, tại Hà Nội, Tướng Lê Mã Lương và Chu Hảo đã hăng hái phát biểu.
Chu Hảo trình bầy ý kiến rất khách quan, chừng mực, chín chắn, trách nhiệm. Ông nói: … “Lần thách thức này là chuyện trước mắt mất nước hay không mất nước. Kiện Trung Quốc ra tòa quốc tế lúc này là đúng thời điểm, đúng lúc rất quan trọng.”
“Muốn có thế trận lòng dân thì Đảng, Chính phủ phải minh bạch thông tin. Đài Tiếng nói, đài truyền hình phải cập nhật liên tục diễn tiến tàu Trung Quốc đang xâm phạm Bãi Tư chính.”
Chu Hảo nhấn mạnh hiện tại chính quyền Việt Nam có 3 nút thắt. Nút thắt thứ nhất là kiện Trung Quốc ra tòa quốc tế. Nút thắt thứ hai là nâng cấp quan hệ với Mỹ lên thành quan hệ chiến lược, đặc biệt là vấn đề an ninh quốc phòng. Nút thắt thứ ba là hóa giải chính sách “Ba không”.
Phải gỡ được 3 nút thắt này thì mới giữ được Bãi Tư Chính và biển đảo của chúng ta.
Ông nói: “Vài người bạn là quan chức ngoại giao Mỹ có nói với tôi rằng phản ứng của Việt Nam hiện nay chậm chạp bị động rụt rè, việc này làm cho phía Mỹ nản lòng. Họ nói là Mỹ đang căn cứ luật pháp quốc tế để bảo vệ quyền lợi của Mỹ ở Biển Đông. Còn việc bảo vệ chủ quyền biển đảo của mình thì Việt Nam phải tự làm chứ Mỹ không thể làm thay”…
Vì cảnh báo nguy cơ Trung cộng đang hoành hành trên Bãi Tư Chính, yêu cầu kiện Trung cộng ra Tòa quốc tế và kêu gọi Chính phủ Việt Nam liên minh với Mỹ và hóa giải chính sách “Ba không” để bảo vệ chủ quyền quốc gia… tức là dám đụng đến Trung quốc, đụng đến “đại cục”!Như thế thì phải “đánh dằn mặt”; “đánh một người để dọa muôn người”! Nhưng chả nhẽ lại bảo “đánh” Chu Hảo vì dám đụng đến Trung cộng, thế thì lộ hết. Cho nên phải vu cho cái tội trời ơi đất hỡi là “Kiêu ngạo CS” và “Công thần”(!)
Chỉ thương mấy Cụ lão thành bị bọn trẻ xui dại “đấu tố” Chu Hảo, chả hiểu đầu cua tai nheo gì, cứ phê Chu Hảo “kiêu ngạo CS”, “Công thần”(!) Thật chả khác gì mấy bà Cố nông, “chân đất mắt toét”, ngày CCRĐ, được Đội “bồi dưỡng” để ra đấu tố địa chủ, đến lúc địa chủ hỏi lại, thì đứng thuỗn ra. Đội nhanh trí, liền hô: “Đả đảo địa chủ ngoan cố”! Cả đám đông đồng thanh hô: “Đả đảo”! “Đả đảo”! “Đả đảo”!… Thế là địa chủ thua “sức mạnh áp đảo của quần chúng”!
Tiếc cho Đảng, nay “quần chúng” đã khác xa ngày xưa mất rồi! Thế là cuộc “đấu tố” Chu Hảo lại thành tuyên dương Chu Hảo!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.