Chuyện “VỢ” và “ĐĨ”
Chắc hẳn nhiều người đều nghe qua câu “Thà lấy đĩ về làm vợ hơn lấy vợ về làm đĩ.” À, ai chưa nghe thì giờ nghe rồi đó. Câu này không nhằm đề cao “đĩ” mà nhằm hạ thấp một cô “vợ làm đĩ”
Chắc hẳn nhiều người đều nghe qua câu “Thà lấy đĩ về làm vợ hơn lấy vợ về làm đĩ.” À, ai chưa nghe thì giờ nghe rồi đó. Câu này không nhằm đề cao “đĩ” mà nhằm hạ thấp một cô “vợ làm đĩ”. Nghĩa đen, nghĩa bóng của nó thì hẳn mọi người đã hiểu. Vấn đề là lý do: Tại sao lấy đĩ về làm vợ lại tốt hơn lấy vợ về làm đĩ? Điểm chung của “vợ” và “đĩ” là đều làm “chuyện đó” với đàn ông , điểm khác nhau là vợ làm với chồng còn đĩ làm với nhiều người, vợ làm vì tình yêu, đĩ làm vì tiền (các trường hợp ngoại lệ bỏ qua)
Về phía “đĩ”
Cô ta biết cách thỏa mãn đàn ông, cô gặp qua, tiếp xúc qua, “thân mật” qua nhiều người, nhiều tầng lớp nên có thể nói cô ta hiểu đàn ông, hay nói đúng hơn là hiểu những gì đàn ông che dấu và chỉ bộc lộ trong những tình huống hiếm hoi mà “vợ” không bao giờ có thể biết.
Với “đĩ”, không có thằng chạy xe ôm, ông giám đốc, ông bác sĩ, tiến sĩ, ngài giáo sư, anh nhà văn, nhạc sĩ, ca sĩ hay ông thủ tướng, tất cả chỉ là “đàn ông”. “Đĩ” không thần tượng một ai hết, cô biết rõ bên trong lớp áo của từng người là thứ gì.
“Đĩ” nghe mòn tai những lời ngon ngọt và cũng chịu đựng đủ nhiều những ánh mắt rẻ khinh. Những cử chỉ galăng, những món quà bất ngờ hay những bông hồng xinh đẹp chỉ đổi lại sự ngạc nhiên thích thú giả tạo của cô thôi. Cô biết sau những thứ đó là gì.
Chính những lý do đó mà khi yêu, “đĩ” dễ dàng biết được ai thật lòng yêu mình và càng trân trọng tình yêu đó. Khi “đĩ” về làm vợ, cô càng trân trọng cơ hội thay đổi cuộc đời và sự rộng lượng của chồng nên tất cả mọi cám dỗ từ “đàn ông” khác không thể nào lay chuyển được cô.
Về phía “vợ”
Do chỉ quan hệ với mỗi một ông chồng nên dễ gây nhàm chán, đôi lúc lại “ngại ngùng” nên không thể “thỏa sức đam mê”, có nhiều trường hợp cô chỉ đáp ứng nhu cầu của chồng nên đâm ra cứng nhắc, dần dần dưỡng thành thói quen khiến những lần “gần nhau” chẳng còn cảm giác gì hoặc rất ít…
Vợ ra ngoài làm việc, giao tiếp với nhiều tầng lớp khác nhau: Anh này ăn nói hay, anh kia chuyên môn giỏi, anh nọ rất ga lăng; có anh rất giàu, anh rất thành công, anh rất lãng mạn… Đối mặt với tất cả những thứ tuyệt vời vô cùng vô tận đó, cô chỉ có một lá chắn để phòng thủ là “mình là gái đã có chồng”
Rồi có những “dịp tình cờ” hoặc do “điều kiện công tác” khiến cô thường xuyên tiếp xúc với một vài đối tượng, và “lửa gần rơm” cộng thêm chút gió thì còn gì bằng..
Đó là những lý do khiến “vợ” thành “đĩ”. Thông thường mà nói, đã là “vợ” thì không ai muốn vậy, sở dĩ điều này xảy ra là do nhiều cô vợ tưởng mình mạnh mẽ, thông minh đủ để nhìn thấu và xử lý hết mọi tình huống đối với mọi loại đàn ông bên ngoài xã hội. Các cô giao tiếp nhiều, nói chuyện “mạnh dạn” hơn lúc còn con gái, đôi lúc “đùa giỡn” bằng vài câu nói, cử chỉ hay ánh mắt “chọc gan” chơi. Tiệc tùng thì chén chú chén anh, tự cho mình là “ngàn ly không say”… cứ đưa đẩy như đi trên dây như thế rồi lúc té nhào mới giật mình tỉnh ngộ. Có người quay về xin tha thứ, có người càng lún càng sâu, có người bỏ chồng con chạy theo “con tim”…
“Vợ” làm “đĩ”, trách nhiệm của đàn ông ở đâu?
Thờ ơ: Đàn ông thiếu quan tâm, chỉ làm tròn “bổn phận” và không có gì mới mẻ trong mối quan hệ vợ chồng khiến cho vợ cảm thấy “cô đơn” trong chính ngôi nhà của mình, trong chính tình yêu của mình, nên một chút “ấm áp” bên ngoài sẽ dần dần trở thành hạnh phúc của vợ.
Ghen tuông, kiểm soát: Việc này là con dao hai lưỡi, nếu bỏ qua mà không quan tâm, không hay biết thì mất lúc nào không hay, còn kiểm soát chặt chẽ quá sẽ dẫn phát phản ứng càng mãnh liệt, mong muốn được “tự do” của vợ càng cao và đến lúc nào đó vì “tự do” mà vợ sẽ phát sinh một mối quan hệ hoàn toàn không thể dự đoán
Làm gì với chuyện đã rồi?
Nếu vợ có một (đôi) lần “lỡ dại” hay “bị hại” thì phải làm sao? Nếu đó không phải là do họ thật sự thay lòng thì hãy tha thứ và yêu thương họ nhiều hơn. Có câu nói rằng:
“Nửa ly vơi hay nửa ly đầy thật sự không quan trọng. Hãy vui và biết ơn vì bạn có cái ly và có chút gì bên trong đó.” – khuyết danh
Cái gì mất thì đã mất rồi, những gì còn lại mới là những điều ta thật sự đang có, đừng để mất thêm nữa. Nếu hai người vượt qua được chuyện đó thì tình cảm sẽ càng bền chặt hơn xưa, ở đây cũng giống như lấy một cô “đĩ” về làm “vợ” vậy.
“Một vết nứt nhỏ không có nghĩa là bạn bị vỡ, nó muốn nói lên rằng bạn đã vượt qua thử thách mà không tan thành từng mảnh vụn mà thôi.” – Linda Poindexter
Để kết bài này, xin chia sẻ bài thơ “Những Phút Xao Lòng”
Có thể vợ mình xưa cũng có một người yêu
(Người ấy gọi vợ mình là người yêu cũ)
Cũng như mình thôi, mình ngày xưa cũng thế
Yêu một cô, giờ cô ấy đã lấy chồng
Có thể vợ mình vì những phút mềm lòng
Nên giấu kín những suy tư, không kể về giấc mộng
Người yêu cũ vợ mình có những điều mình không có được
Cô ấy không nói ra vì sợ mình buồn
Mình cũng có những phút giây cảm thấy xao lòng
Khi gặp người yêu xưa với những điều vợ mình không có được
Nghĩ về cái đã qua nhiều khi nuối tiếc
Mình cũng chẳng nói ra vì sợ vợ buồn
Sau những lần nghĩ đâu đâu mình thương vợ mình hơn
Và cảm thấy mình như người có lỗi
(Chắc vợ mình hiểu điều mình không nói
Cô ấy cũng thương yêu và chăm chút mình hơn)
Mà có trách chi những phút xao lòng
Ai cũng có một thời để yêu và một thời để nhớ
Ai cũng có những phút giây ngoài chồng ngoài vợ
Đừng có trách chi những phút xao lòng
- Thuận Hữu (Trích trong tập thơ Biển Gọi, NXB Đà Nẵng – 2000)
Hãy để cho mọi chuyện qua đi và hướng tới tương lai tốt đẹp. Cả hai người cùng như thế nhé!
Theo triethocduongpho.com
Về phía “đĩ”
Cô ta biết cách thỏa mãn đàn ông, cô gặp qua, tiếp xúc qua, “thân mật” qua nhiều người, nhiều tầng lớp nên có thể nói cô ta hiểu đàn ông, hay nói đúng hơn là hiểu những gì đàn ông che dấu và chỉ bộc lộ trong những tình huống hiếm hoi mà “vợ” không bao giờ có thể biết.
Với “đĩ”, không có thằng chạy xe ôm, ông giám đốc, ông bác sĩ, tiến sĩ, ngài giáo sư, anh nhà văn, nhạc sĩ, ca sĩ hay ông thủ tướng, tất cả chỉ là “đàn ông”. “Đĩ” không thần tượng một ai hết, cô biết rõ bên trong lớp áo của từng người là thứ gì.
“Đĩ” nghe mòn tai những lời ngon ngọt và cũng chịu đựng đủ nhiều những ánh mắt rẻ khinh. Những cử chỉ galăng, những món quà bất ngờ hay những bông hồng xinh đẹp chỉ đổi lại sự ngạc nhiên thích thú giả tạo của cô thôi. Cô biết sau những thứ đó là gì.
Chính những lý do đó mà khi yêu, “đĩ” dễ dàng biết được ai thật lòng yêu mình và càng trân trọng tình yêu đó. Khi “đĩ” về làm vợ, cô càng trân trọng cơ hội thay đổi cuộc đời và sự rộng lượng của chồng nên tất cả mọi cám dỗ từ “đàn ông” khác không thể nào lay chuyển được cô.
Về phía “vợ”
Do chỉ quan hệ với mỗi một ông chồng nên dễ gây nhàm chán, đôi lúc lại “ngại ngùng” nên không thể “thỏa sức đam mê”, có nhiều trường hợp cô chỉ đáp ứng nhu cầu của chồng nên đâm ra cứng nhắc, dần dần dưỡng thành thói quen khiến những lần “gần nhau” chẳng còn cảm giác gì hoặc rất ít…
Vợ ra ngoài làm việc, giao tiếp với nhiều tầng lớp khác nhau: Anh này ăn nói hay, anh kia chuyên môn giỏi, anh nọ rất ga lăng; có anh rất giàu, anh rất thành công, anh rất lãng mạn… Đối mặt với tất cả những thứ tuyệt vời vô cùng vô tận đó, cô chỉ có một lá chắn để phòng thủ là “mình là gái đã có chồng”
Rồi có những “dịp tình cờ” hoặc do “điều kiện công tác” khiến cô thường xuyên tiếp xúc với một vài đối tượng, và “lửa gần rơm” cộng thêm chút gió thì còn gì bằng..
Đó là những lý do khiến “vợ” thành “đĩ”. Thông thường mà nói, đã là “vợ” thì không ai muốn vậy, sở dĩ điều này xảy ra là do nhiều cô vợ tưởng mình mạnh mẽ, thông minh đủ để nhìn thấu và xử lý hết mọi tình huống đối với mọi loại đàn ông bên ngoài xã hội. Các cô giao tiếp nhiều, nói chuyện “mạnh dạn” hơn lúc còn con gái, đôi lúc “đùa giỡn” bằng vài câu nói, cử chỉ hay ánh mắt “chọc gan” chơi. Tiệc tùng thì chén chú chén anh, tự cho mình là “ngàn ly không say”… cứ đưa đẩy như đi trên dây như thế rồi lúc té nhào mới giật mình tỉnh ngộ. Có người quay về xin tha thứ, có người càng lún càng sâu, có người bỏ chồng con chạy theo “con tim”…
“Vợ” làm “đĩ”, trách nhiệm của đàn ông ở đâu?
Thờ ơ: Đàn ông thiếu quan tâm, chỉ làm tròn “bổn phận” và không có gì mới mẻ trong mối quan hệ vợ chồng khiến cho vợ cảm thấy “cô đơn” trong chính ngôi nhà của mình, trong chính tình yêu của mình, nên một chút “ấm áp” bên ngoài sẽ dần dần trở thành hạnh phúc của vợ.
Ghen tuông, kiểm soát: Việc này là con dao hai lưỡi, nếu bỏ qua mà không quan tâm, không hay biết thì mất lúc nào không hay, còn kiểm soát chặt chẽ quá sẽ dẫn phát phản ứng càng mãnh liệt, mong muốn được “tự do” của vợ càng cao và đến lúc nào đó vì “tự do” mà vợ sẽ phát sinh một mối quan hệ hoàn toàn không thể dự đoán
Làm gì với chuyện đã rồi?
Nếu vợ có một (đôi) lần “lỡ dại” hay “bị hại” thì phải làm sao? Nếu đó không phải là do họ thật sự thay lòng thì hãy tha thứ và yêu thương họ nhiều hơn. Có câu nói rằng:
“Nửa ly vơi hay nửa ly đầy thật sự không quan trọng. Hãy vui và biết ơn vì bạn có cái ly và có chút gì bên trong đó.” – khuyết danh
Cái gì mất thì đã mất rồi, những gì còn lại mới là những điều ta thật sự đang có, đừng để mất thêm nữa. Nếu hai người vượt qua được chuyện đó thì tình cảm sẽ càng bền chặt hơn xưa, ở đây cũng giống như lấy một cô “đĩ” về làm “vợ” vậy.
“Một vết nứt nhỏ không có nghĩa là bạn bị vỡ, nó muốn nói lên rằng bạn đã vượt qua thử thách mà không tan thành từng mảnh vụn mà thôi.” – Linda Poindexter
Để kết bài này, xin chia sẻ bài thơ “Những Phút Xao Lòng”
Có thể vợ mình xưa cũng có một người yêu
(Người ấy gọi vợ mình là người yêu cũ)
Cũng như mình thôi, mình ngày xưa cũng thế
Yêu một cô, giờ cô ấy đã lấy chồng
Có thể vợ mình vì những phút mềm lòng
Nên giấu kín những suy tư, không kể về giấc mộng
Người yêu cũ vợ mình có những điều mình không có được
Cô ấy không nói ra vì sợ mình buồn
Mình cũng có những phút giây cảm thấy xao lòng
Khi gặp người yêu xưa với những điều vợ mình không có được
Nghĩ về cái đã qua nhiều khi nuối tiếc
Mình cũng chẳng nói ra vì sợ vợ buồn
Sau những lần nghĩ đâu đâu mình thương vợ mình hơn
Và cảm thấy mình như người có lỗi
(Chắc vợ mình hiểu điều mình không nói
Cô ấy cũng thương yêu và chăm chút mình hơn)
Mà có trách chi những phút xao lòng
Ai cũng có một thời để yêu và một thời để nhớ
Ai cũng có những phút giây ngoài chồng ngoài vợ
Đừng có trách chi những phút xao lòng
- Thuận Hữu (Trích trong tập thơ Biển Gọi, NXB Đà Nẵng – 2000)
Hãy để cho mọi chuyện qua đi và hướng tới tương lai tốt đẹp. Cả hai người cùng như thế nhé!
Theo triethocduongpho.com
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.