Ai cũng gù, tiếng Việt cũng gù!
Đào Hiếu
Nguồn: FB Đào Hiếu
Trong phiên tòa xử vụ gian lận điểm thi ở Hòa Bình, bà Trưởng phòng khảo thí Diệp Thị Hồng Liên đã nói: “Ai cũng gù, mình thẳng lưng là khuyết tật”.
Tôi cho rằng đó là câu nói tuyệt vời nhất trong thời đại này. Bà Hồng Liên cần được gắn huân chương “anh dũng bội tinh”, cần được ca ngợi và xử giảm nhẹ.
Vì sao?
Vì đó không phải là lời tự biện hộ để chạy tội. Đó là một hịch văn tố cáo xã hội một cách vừa châm biếm, vừa chua cay, sắc bén như một lưỡi gươm tuốt trần chém vào những bộ mặt giả trá, ngụy quân tử, chém vào tệ tham nhũng tràn lan của cả một thời đại.
Đó là lời tố cáo đau xót, cay độc và thông minh của một người phụ nữ trước cái ác, cái xấu mà bà đã và đang bị cuốn theo một cách thô bạo, man rợ, vô phương cứu chữa.
Tôi ca ngợi bà. Và tôi ngạc nhiên khi thấy có vài trí thức, nhà báo, nhà văn lên án bà, lên án câu nói bất hủ ấy là “nguy hiểm”, là “đầu độc” thế hệ trẻ khiến không còn ai dám đứng thẳng lưng nữa.
Ối trời ơi! Những kẻ lên án đó có thông thạo tiếng Việt không? Có nhìn thấy đàng sau câu nói ấy là gì không? Có nghe được giọng chua xót vang lên sau những lời thẳng thắn ấy không?
Tiếng Việt! Tiếng Việt! Tiếng nước tôi tuyệt vời như thế, sao lại không hiểu? Sao lại suy diễn đơn giản, dễ dãi nhường ấy!?
Thậm chí có tờ báo còn “biên tập” câu nói ấy bằng cách GẠCH BỎ chữ “khuyết tật” và sửa thành chữ “đáng quý” mới kinh chứ!
Xã hội ta đã suy đồi hết cỡ, nhưng trình độ tiếng Việt còn xuống cấp thê thảm hơn.
Biết cầu cứu ai bây giờ!?
Đ.H.Nguồn: FB Đào Hiếu
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.