Thứ Hai, 3 tháng 3, 2014

GIỚI THIỆU VỀ PHÁP LUÂN ĐẠI PHÁP


GIỚI THIỆU VỀ PHÁP LUÂN ĐẠI PHÁP

                                                                 
Pháp Luân Đại Pháp (còn gọi là Pháp Luân Công) là môn tu luyện Phật gia thượng thừa, do ông Lý Hồng Chí, Sư phụ của pháp môn sáng lập. Pháp môn lấy [việc] đồng hoá với đặc tính “Chân Thiện Nhẫn” của vũ trụ làm căn bản, lấy đặc tính tối cao của vũ trụ làm chỉ đạo, là chiểu theo nguyên lý diễn hoá của vũ trụ mà tu luyện. Các bài giảng của Sư phụ Lý được trình bày trong nhiều kinh thư, trong đó có Pháp Luân Công, Chuyển Pháp Luân, Đại Viên Mãn Pháp, Tinh tấn Yếu chỉ và Hồng Ngâm. Các tác phẩm này và các tác phẩm khác đã được dịch thành 38 ngôn ngữ, và được xuất bản và lưu truyền trên khắp thế giới.
Pháp Luân Phật Pháp là trực chỉ nhân tâm, trong đó tu tâm và niệm của một người, hay “tâm tính” (Xinxing) là điểm then chốt để tăng trưởng Công lực. ‘tâm tính cao bao nhiêu, công cao bấy nhiêu’, đó là chân lý tuyệt đối trong vũ trụ. Tâm tính gồm có đức (đức là một loại vật chất màu trắng) và chuyển hoá của nghiệp (nghiệp là một loại vật chất màu đen), bao gồm [việc] xả bỏ các dục vọng và tâm chấp trước trong người thường; còn phải chịu khổ trong những cái khổ, còn bao gồm rất nhiều điều cần phải tu [trong các] phương diện nâng cao tầng.
Pháp Luân Đại Pháp còn có bộ phận tu mệnh, tức là cần thông qua các động tác. Động tác, về một phương diện, tức là dùng công lực lớn mạnh để gia tăng sức mạnh các công năng và các cơ chế, từ đó đạt được ‘Pháp luyện người’; từ một phương diện khác, thì trong thân thể [cũng] còn cần diễn hoá rất nhiều thể sinh mệnh. Tu luyện tại tầng cao cần xuất ‘nguyên anh’ tức là Phật thể và diễn hoá rất nhiều những thứ luận thuật. Động tác là một bộ phận viên dung viên mãn của Đại Pháp này, nó là một bộ phương pháp tu luyện tính mệnh song tu hoàn chỉnh. Đại Pháp này cần phải vừa tu vừa luyện, ‘tu tại tiên luyện tại hậu’. Không tu tâm tính, chỉ luyện động tác thì không thể tăng công. Các bài công pháp do đó chỉ là phương tiện bổ trợ để đạt được đại viên mãn pháp.
g tất cả những môn pháp truyền xuất trên thế giới hiện nay có thể đạt được “Pháp luyện người”.
Pháp Luân Đại Pháp tu luyện một Pháp luân, hay “bánh xe Pháp”. Tự bản thân Pháp Luân là vật chất cao năng lượng có linh tính. Pháp Luân mà Sư phụ Lý Hồng Chí cài ở bụng dưới cho mỗi học viên xoay chuyển không ngừng ở không gian khác 24 giờ trong ngày. (Những người tu luyện chân chính đọc các sách Pháp Luân Đại Pháp, tham dự hoặc nghe ghi âm các bài giảng của Ông Lý Hồng Chí, hoặc học luyện tập từ các học viên Pháp Luân Đại Pháp khác, tất cả đều có thể nhận được Pháp Luân.) Pháp Luân tự động trợ giúp học viên tu luyện. Điều đó có nghĩa là, Pháp luyện người tu mọi lúc, bất kể họ có tập công hay không. Đây là phương pháp tu luyện duy nhất tron
Pháp Luân xoay chuyển ấy có đầy đủ đặc tính giống như vũ trụ, nó là [hình] ảnh thu nhỏ của vũ trụ. Pháp luân trong Phật gia, âm dương trong Đạo gia, hết thảy những gì của thế giới mười phương, không gì là không phản ánh tại Pháp Luân. Pháp luân xoáy vào (thuận chiều kim đồng hồ1) độ bản thân, hấp thụ một lượng lớn năng lượng của vũ trụ, diễn hoá trở thành “công”; Pháp Luân xoáy ra (nghịch chiều kim đồng hồ) độ nhân, phát phóng năng lượng, phổ độ chúng sinh, chỉnh lại cho đúng hết thảy các trạng thái không đúng; người ở gần chỗ người tu luyện đều nhận được lợi ích.
Pháp Luân Đại Pháp “minh tuệ viên dung. Động tác đơn giản, vì đại đạo là chí giản chí dị.” Pháp Luân Đại Pháp độc đáo ở 8 điểm sau:
1. Tu luyện một Pháp Luân, không luyện đan
2. Khi người không luyện công, Pháp Luân vẫn luyện người
3. Tu luyện chủ ý thức, bản thân đắc Công
4. Vừa tu tính, vừa tu mệnh
5. Bao gồm 5 bộ công pháp, đơn giản dễ học
6. Không mang theo ý niệm, không xuất thiên [sai], Công tăng trưởng nhanh.
7. Luyện công không giảng địa điểm, thời gian, phương vị, cũng không giảng thu công
8. Có Pháp thân của Sư phụ bảo hộ, không sợ ngoại tà xâm nhiễu.
Nên mới nói: trên lý luận thì Pháp Luân Đại Pháp hoàn toàn khác với các phương pháp tu luyện truyền thống, khác với học thuyết luyện đan của các gia các môn [các] phái.
Hễ bắt đầu tu luyện là được đặt vào chỗ khởi điểm rất cao; vì người tu luyện cũng như người tu luyện nhiều năm mà vẫn không tăng trưởng công đã cung cấp một Pháp môn thuận tiện nhất.
Khi tâm tính và công lực của người tu luyện đạt đến một tầng nhất định, thực thi được việc tu thành [thân] thể kim cương bất hoại ngay tại thế gian, đạt đến khai công khai ngộ, toàn bộ thăng hoa lên cao tầng. Người có chí lớn học chính Pháp, đắc chính quả, đề cao tâm tính, vứt bỏ các chấp trước rồi mới viên mãn.
Hãy trân quý – Phật Pháp đang ở ngay trước mặt chư vị

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.