Âm thanh tiếng ho F0
13-8-2021
18h hôm qua tôi nhập viện cấp cứu ở Quân y 175 (bệnh viện chữa F0). Không thấy vì có vách ngăn và bác sĩ cũng không cho bước qua nơi có bệnh nhân khác, nhưng vẫn ám ảnh về tiếng ho “níu hơi” của bệnh nhân Covid và tiếng nườm nượp đẩy xe để cứu bệnh nhân F0 trở nặng. Thấy còn sống thôi đã là đại hạnh.
3h nằm ở phòng cấp cứu trước khi chuyển đi đã ghi nhận hơn 10 ca nặng và một ca tử vong.
15h15 hôm qua, Đại tá N.X.G ở TC CT gọi khẩn: “Ấn ơi bệnh viện dã chiến của quân y tại Bình Dương thiếu lắm…”. Chỉ vài ngày trước, tôi xuất hàng khẩu trang N96+ và dung dịch nano bạc SafeLife Vietnam gửi tặng ngay bệnh viện dã chiến 5B của quân y vừa mới lập mà giờ chắc hết rồi.
Chiều hôm qua, Bình Dương chính thức vượt TP.HCM về số ca F0 hàng ngày. (Ảnh 1) và tôi lo Bình Dương, vốn không có hạ tầng y tế tốt như TP.HCM, sẽ khó lòng trụ được với tốc độ tăng ca này.
Trong 1 tháng nay, những cuộc gọi, tin nhắn cấp cứu cho Bình Dương mà tôi nhận cũng tăng tần suất. Cảnh báo về sự quá tải y tế đã đúng khi biểu đồ tử vong vì Covid trong 1 tháng nay vọt thẳng đứng (Ảnh 2).
Sự sinh tử của con người mong manh đến mức bây giờ nghe tin mất mát ở xung quanh mình. Chỉ tính trên Facebook cá nhân mình, gần như ngày nào tôi cũng nhận những thông tin ra đi của ai đó từ bạn bè Facebook.
Đến khuya qua có 246.515 ca nhiễm, và 4.813 ca tử vong. Tỉ lệ tử vong 1,95% là tỉ lệ rất cao (Ảnh 3). Truyền thông trong nước hạn chế đưa thông tin về số người chết song số liệu của Worldomester đang nói Việt Nam nằm trong top 10 thế giới về số người chết do Covid (Ảnh 4).
Giải pháp cần làm ngay là tự phát hiện qua test và chữa trị F0 tại nhà sao cho an toàn để giảm tải cho hệ thống y tế (link hướng dẫn chi tiết ở comment) và hỗ trợ tuyến đầu tốt nhất để số ca F0 trở nặng không tăng.
Chỉ muốn nhắn gửi đến những người đọc được bài viết này một thông điệp: Hãy 5K thật tốt và bình tĩnh chữa trị nếu là F0 thể nhẹ, có phương án dự phòng cấp cứu nếu là F0 có biểu hiện trở nặng. Tôi chắc chắn nếu ai từng nghe tiếng ho ở khu cấp cứu F0 sẽ không bao giờ quên được thứ âm thanh ấy.
Đó là tiếng giật hơi ở phổi thoát qua cổ họng, ư ử như tiếng rên nhanh ngắt quãng vì đau đớn phát ra bên trong.
Đêm qua tôi thức trắng vì ám ảnh bởi thứ âm thanh ấy…
Hãy share, chắc ai đó sẽ cần.
P/s: Tôi quyết định không đưa các hình ảnh lên nhưng có thể dùng từ “xếp lớp” để hình dung về một căn phòng ken dày những túi đựng chờ đưa đi. Đựng gì ai cũng có thể hiểu.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.