Nếu tôi có quyền hỏi
27-3-2018
Nếu sống trong một thể chế dân chủ, tôi sẽ có quyền đặt câu hỏi cho Bộ VHTTDL, rằng tại sao họ lại để cho một bộ phim ca ngợi hải quân Trung quốc được chiếu tại Việt nam?
Nếu sống trong một thể chế dân chủ, tôi sẽ có quyền đặt câu hỏi, phải chăng, những kẻ duyệt cho bộ phim này chiếu tại Việt nam là bọn Việt gian, đang cố gắng phô trương sức mạnh của Trung quốc? Và nếu họ nói họ đã làm đúng qui trình, thì tôi lại đặt tiếp câu hỏi: Những kẻ duyệt qui trình này có phải Việt gian hay không?
Nếu sống trong một thể chế dân chủ, tôi sẽ có quyền đặt câu hỏi, rằng mới chỉ mấy ngày trước, chúng ta đau buồn kỉ niệm sự kiện 30 năm ngày các chiến sĩ Hải quân Nhân dân Việt nam bị bọn hải quân Trung quốc sát hại, vậy mà chỉ vài ngày sau, lại cho công chiếu một bộ phim ca ngợi những tên sát nhân đó. Vậy, Bộ VHTTDL muốn gì?
Nếu sống trong một thể chế dân chủ, tôi sẽ có quyền đặt câu hỏi, rằng những kẻ nắm quyền duyệt phim ở Bộ VHTTDL, cùng những kẻ duyệt qui trình duyệt phim ở đó, có phải là tay sai của Trung quốc hay không? Hay chúng là những kẻ ngu dốt ăn tiền thuế của dân?
Mới mấy tháng trước, đúng vào ngày kỉ niệm 44 năm Trung quốc cưỡng chiếm Hoàng Sa, cũng cái Bộ này cho phép đoàn nghệ thuật Nội Mông đến biểu diễn tại Hà Nội. Kết nối những sự việc này lại, tôi có thể nói rằng, những kẻ duyệt cho cái đoàn nghệ thuật Trung quốc hồi đó, và những kẻ duyệt cho công chiếu bộ phim ca ngợi hải quân Trung quốc lần này, đích thị là tay sai của Trung quốc.
Nhưng thật tiếc, tôi đang không sống trong một thể chế dân chủ, nên tôi không những không đưa được câu hỏi đến người cần nghe. Mà nếu có cạy cục tìm cách đưa được câu hỏi đến nơi, cũng sẽ chẳng ai có trách nhiệm phải trả lời. Mà nếu cứ nói mãi, thì khả năng cao là tôi sẽ bị cho là phản động, và sẽ bị tống vào tù.
Và, uất ức hơn nữa, là tôi vẫn cứ phải nai lưng đóng thuế, để nuôi cái lũ đội giặc làm cha kia.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.