Thứ Tư, 28 tháng 8, 2019

Gateway, đừng ác một cách vô nhân tính như thế!

Gateway, đừng ác một cách vô nhân tính như thế!

Cứ giả sử như là cháu Long chết trên xe. Cứ giả sử như là bà Quy bỏ quên cháu thật. Cứ giả sử như cái trường quốc tế kia đã thành công trong việc muốn người ta phải tin cháu chết vì bị bỏ quên trên xe. Thì:
– Cháu Long đã bị cô giáo chủ nhiệm quên, đã bị chính những người thu tiền cha mẹ cháu cũng như thu tiền bao cháu khác quên. Và bị chính cái ngành giáo dục này quên. Họ đã quên có một đứa bé tồn tại trên đời này. Họ khốn nạn đến thế và hiện họ vẫn ung dung tồn tại. Họ chưa bị bắt, giống như cơ quan pháp luật đang bắt bà Quy. Nhưng chắc chắn rằng, nghiệp sẽ không buông tha cho họ!
– Về nghĩa đen, ai là người cuối cùng quên cháu? Nếu bà Quy và lũ trẻ đi rồi, ông tài xế Phiến chính là người bỏ quên cháu Long. Một cái cửa đẩy rộng thênh thang. Một chiếc kính chiếu hậu to lù lù. Ông không nhìn thấy gì sao? Và ông đóng nó lại, để đứa bé bị nhốt để rồi chết trong đó. Ông Phiến đâu? Nếu ông ấy còn sống, sao chưa thấy tin tức về trách nhiệm của ông trong cái chết của đứa trẻ, mà lại đi thanh minh một tin đồn rằng ông ấy còn sống?
Một bà dẫn trẻ không thể một mình làm trẻ chết. Và cũng không một mình nhận hết mọi thứ. Ai đã không gọi cho bà nói rằng rõ ràng hôm nay đang thiếu một đứa trẻ? Ai đã không gọi cho cha mẹ cháu hỏi sao hôm nay không dẫn cháu đến trường? Ai đã không gọi cho tài xế để hỏi hôm nay có qua nhà đón cháu không?
Quên ư? Đừng ác với người dân như thế chứ? Như thế này mà có thể nói là quên được?
Rồi, tôi không giả sử cháu bị chết ngạt được. Mặc dù, với một đứa trẻ chết, tôi có quyền đặt nhiều câu hỏi hơn. Thì rằng, bao nhiêu người có lương tâm đã đặt rồi.
Một đứa trẻ chết ngạt trên xe tự ngoan ngoãn thay áo màu trắng rồi tự biển thủ luôn cái áo màu đỏ, sau đó nằm chết một cách ngoan ngoãn, để rồi khi được bê xuống khỏi xe, cơ thể thẳng tưng thế được ư?
Không, cái tư thế chết thẳng tưng ấy, khó có thể là tư thế của một em bé bị chết ngạt. Và cứ cho là chết ngạt đi, trên cái băng ghế chật chội và ngắn, chân em bé có thể duỗi thẳng được như thế không?
Rồi nữa, nhìn kỹ đi, khi bé được bế xuống khỏi xe. Khi cửa xe mở, có một người đàn ông tự dưng lao ra bay qua cả hàng rào an ninh bế bé rất vội vàng vào trường.
Nhân vật này là ai? Tại sao biết trên xe có một em bé chết khi xem ở cự ly rất xa, trong khi bảo vệ thì vẫn đi thủng thẳng, rồi từ đâu trong góc khuất, ông ta nhảy ra bế cháu Long vào vội vàng như thế?
Phải chăng trong cái nhanh của anh ta, trong cái clip hiếm hoi trong hệ thống camera chết ngắc, đúng hơn là chết tiệt, cũng đã hé mở khá nhiều sự thật? Ừ, cũng phải tòi một clip còn lại cho thấy cháu “chết trên xe”, nhưng lại cho thấy một sự thật khác, một người đàn ông như được “cài đặt sẵn” chế độ lao ra và bế cái xác vào ngay tức khắc.
Vâng, oan hồn hồn hiện, quả báo chẳng trừ ai đâu. Ác cũng ác vừa phải thôi, đừng ác một cách vô nhân tính như thế.
Một số ảnh chụp từ camera của trường:


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.