Thứ Hai, 18 tháng 7, 2022

Dân (Phần 1)

 

Dân (Phần 1)

Nguyễn Thông

14-7-2022

Người biểu tình tắm trong hồ bơi phủ tổng thống Sri Lanka. Ảnh trên mạng

Sri Lanka lâu nay được coi là xứ sở yên bình, nói theo cách của người An Nam thì “nghèo mà tốt”. Thực ra cũng không đến nỗi nghèo lắm, cuộc sống từng sung túc, khá đầy đủ, chỉ có điều phú quý giật lùi, giống như Venezuela, Cuba, Nicaragua… vậy, càng ngày càng thảm hại.

Lỗi không phải ở dân, mà ở đám cầm quyền, cai trị. Lưu ý thêm rằng, Sri Lanka trong cái tên nước có danh xưng xã hội chủ nghĩa, vẫn biết nó chẳng giống kiểu xã hội chủ nghĩa thứ thiệt, nhưng chỉ cần dính cái tên ấy, như một thứ vận hạn tai ách, cũng đủ bỏ mẹ. Đang yên đang lành, tự dưng quàng vào, dù chỉ cái tên suông chứ chưa phải đường lối, để khốn khổ khốn nạn.

Trên thế gian này, có bao giờ chủ nghĩa xã hội đem lại cho con người điều gì bền vững tốt đẹp, ngoài nghèo bền vững, khổ bền vững.

Lại nói Sri Lanka. Dân vốn hiền lành, chịu ảnh hưởng sậu đậm của Phật giáo nên hiền là phải. Nhưng đám cai trị những năm gần đây thì rất tệ. Chả nói đâu xa, chỉ cần thấy đám anh em nhà Rajapaksa chúng chia nhau ghế, đứa tổng thống, đứa thủ tướng, đứa bộ trưởng tài chính…, thế thì chúng nó ăn tươi nuốt sống nước này, làm gì còn chỗ cho dân.

Dân bực, phẫn nộ, không chịu mãi được, con giun xéo lắm cũng quằn, phải vùng đứng lên, biểu tình, đòi quyền sống. Đức Phật từ bi bác ái luôn chủ trương lấy thiện thắng ác có hiện lên khuyên can chắc chả cản nổi. Phật mà chịu cảnh đói khổ bền vững, cũng phải xuống đường với dân.

Có lẽ thấy cái động cơ cao đẹp ấy mà thiên hạ đồng tình với cuộc “xông lên đoạt trời” chiếm phủ tổng thống của dân chúng Sri Lanka. Điều hết sức may mắn cho dân Xây Lan (ngày xưa người ta gọi Sri Lanka bằng cái tên này) là binh lính, cảnh sát, lực lượng vũ trang, an ninh có hiểu biết, phân biệt được đúng sai chính tà, không u mê “còn tổng thống còn mình”, chỉ miễn cưỡng ngăn chặn nên không bị đổ máu. Chứ xứ khác á, lại chả chết như ngả rạ ngay tại cổng phủ, làm gì có chuyện vào tắm trong hồ bơi, ngồi trên ghế salon, chơi đàn piano trong phủ.

Đành rằng tắm, ngồi ghế, chơi đàn, lục tủ lạnh… cũng là một dạng để hả cơn chịu đựng bấy lâu, cũng không phải mọi dân chúng vùng dậy đều làm thế, nhưng sự thỏa chí bần cố nông ấy vô tình xóa đi vẻ đẹp và giá trị của một cuộc vặn mình đứng dậy. Đổi đời kiểu chớp nhoáng vậy sẽ không đem lại điều gì tốt đẹp cả. Dân như thế thì tất nhiên sẽ có một đám cai trị khác đè đầu, giống như đám mà họ từng lật đổ.

(Còn tiếp)

Bình Luận từ Facebook

2 BÌNH LUẬN


  1. Đông Đô Cố đô Anh thư yêu dấu ! Thăng Long Cố đô Anh hùng dấu yêu !
    *******************

    Đông Đô Cố đô Anh thư yêu dấu !
    Nơi đấy Nguyễn Trãi bắt đầu
    Anh không thể bắt đầu biết
    Nhưng sau đó biết Đông Đô phát triển cường thịnh
     
    Điều gì vào Mùa xuân Việt sử
    Và mùa Xuân đi qua mùa Hạ thành mùa Thu
    Ai tin rằng Em sẽ đi cùng Anh vào Thời gian
     
    Ký ức, Trí nhớ, Hoài niệm chạm vào
    Tiệm cận tiếp cận chạm vào Em chạm vào Anh
    Hương Thời gian Việt Sử

    Đông Đô Cố đô Anh thư yêu dấu !
    Cố đô Đông Đô khí phách bất khuất bi hùng
    Thời Hoàng kim dường như chưa bao giờ
    Thanh bình thịnh trị như vậy
    Anh nghiêng mình cúi đầu
    Để tin rằng Tổ tiên đã không bao giờ tủi buồn
    Đại Hán nhà Minh đã thất trận
    Tướng Việt Lê Sát chém cụt đứt bay đầu Liễu Thăng
    Nơi Ải Chi Lăng
    Nhưng bây giờ Anh và Em ?…
     
    Hà L..ội chỉ nhìn từ ban đêm màn đêm
    Và Thủ đô bì bõm hà l..ội
    Có vẻ cuốn theo triều cường
    Chúng mình cố cứu vớt Hà L..ội thủ đô
    Chỉ may ra với chỉ hai !
    Em và Anh
    Hiến dâng tất cả cho Hà Nội của chúng mình…
     
    Và khi Nỗi Hoài hương đau như đứt ruột
    Thoát chạy khỏi tim Anh
    Làm sao có thể đớn đau khi ôm Em –
    Hà Nội của Nỗi nhớ vô cùng + Niềm thương vô tận ?
     
    Mẹ Việt Nam
    Ấm áp, cảm giác ấm áp
    Bàn tay Người gầy guộc da nhăn đồi mồi
    Ôm âu yến Em và Anh
    Vào Lòng Mẹ bao la như Biển Thái Bình
    Bên bao lơn Biển Đông sắp dậy sóng  
    Điều gì vào Việt sử Mùa xuân
    Và mùa Xuân đi qua mùa Hạ thành mùa Thu
    Ai tin rằng Em sẽ đi cùng Anh vào Thời gian
     
    Ký ức, Trí nhớ, Hoài niệm chạm vào
    Tiệm cận tiếp cận chạm vào Em chạm vào Anh
    Hương Thời gian Việt Sử

    Mẹ Việt Nam rộng lượng bao dung !
    Thời cơ Vận hội gian dường như
    Chưa bao giờ như Hôm nay
    Thế sử Âu sử Á sử đang mở toang Cơ hội
    Anh đang cả tin và hy vọng
    Để vững tin rằng Dân tộc Việt ta
    Sẽ không bao giờ có lại Vận hội lần Hai
    Ồ, không, không sẽ không bao giờ
    Trở lại lần thứ Ba nữa !!!
    Nếu không là Lời nguyền Tây Tạng + Ngô Nhĩ
    Nói gì không xa Vòng kim cô :
    Tân Giao chỉ vào Thế kỷ 21 !

     
    Thăng Long Cố đô Anh thư yêu dấu !
    Cố đô Thăng Long khí phách bất khuất bi hùng
    Thời Hoàng kim dường như chưa bao giờ
    Thanh bình thịnh trị như vậy
    Anh nghiêng mình cúi đầu
    Để tin rằng Tổ tiên đã không bao giờ tủi buồn
    Đại Hán nhà Thanh đã thất trận
    Sầm Nghi Đống tự thắt cổ nơi Gò Đống Đa
    Nhưng bây giờ Anh và Em ?…

    Quê Mẹ Quê Hương ngọt ngào
    Thời cơ Vận hội gian dường như
    Chưa bao giờ như Hôm nay
    Thế sử Âu sử Á sử đang mở toang Cơ hội
    Anh đang cả tin và hy vọng
    Để vững tin rằng Dân tộc Việt ta
    Sẽ không bao giờ có lại Vận hội lần Hai
    Ồ, không, không sẽ không bao giờ
    Trở lại lần thứ Ba nữa !!!

    Quê Mẹ Quê Cha Quê Hương ngọt ngào
    Cho dù Anh luôn mãi lạc quan
    Nhưng chắc sẽ không bao giờ có lại Vận hội lần Hai
    Ồ, không, không sẽ không bao giờ
    Trở lại lần thứ Ba nữa !!!

    Anh chắc cả tin với Em rằng
    Ồ, không, không sẽ không bao giờ
    Trở lại lần thứ Ba nữa !!!
    Hà Nội yêu dấu – Sài Gòn dấu yêu
    Đà Nẵng Phố biển ngọt ngào
    Thời cơ Vận hội gian dường như
    Chưa bao giờ như Hôm nay
    Thế sử Âu sử Á sử đang mở toang Cơ hội
    Xứ Trà Tích Lan ! Thủ đô Colombo anh hùng
    Vừa đập tan thành trì gia đình trị tham nhũng

    Thời cơ Vận hội gian :
    Thế sử Âu sử Á sử đang mở toang Cơ hội
    Hà Nội yêu dấu – Sài Gòn dấu yêu
    Đà Nẵng Phố biển ngọt ngào
    Thời cơ Vận hội gian dường như
    Chưa bao giờ như Hôm nay 

    http://universite-digitale1.com/wp-content/uploads/2018/05/MeVietNam.jpg

    TRIỆU LƯƠNG DÂN VIỆT

  2. Karl Marx đề xuất giai cấp vô sản là giai cấp sẽ đào mồ chôn chủ nghĩa tư bản. Nhưng Friedrich Engels đã thấy có chỗ không ổn, nên nói vớt, đấy phải là giai cấp vô sản trí thức, và cách mạng vô sản sẽ xảy ra theo “quy luật” là ở các nước tư bản phát triển như xứ Ăng-lê và Huê Kỳ. Nhưng Lenin lại bảo nó cần nổ ra ở khâu yếu nhất, nơi chủ yếu là dân ngu cu đen, dễ tuyên truyền, vận động … hay nói không được “văn vẻ” lắm, là dễ lừa.
    Nguyễn Phú Trọng cũng thấy có cái gì không ổn ở các đảng viên, có vẻ như phần con nhiều hơn phần người, nên kêu gọi đảng viên “tự giác”. Trong khi Nguyễn Phú Trọng nói nhà Phật còn ăn hối lộ, như trong Tây Du Ký nói, Nguyễn Phú Trọng lại học theo cách của Phật, kêu gọi chúng sinh bỏ “tham sân si” để tiến tới “tự giác, giác tha, giác hạnh viên mãn”.
    Các trí thức dân chủ, khi thấy bầu cử có cái gì đó không ổn, ngộ nhỡ bọn ma quỷ nhiều hơn Thần Thánh, mà đó là điều vẫn thấy từ xưa tới giờ, thì quả khó mà tiến tới được một cái gì đó tốt đẹp. Nguyễn Gia Kiểng gần đấy nói về Chúa, để bổ khuyết cho nền chính trị dân chủ. Đáng tiếc, những tông giáo khi ra đời đều phủ định những gì có trước nó, tự nhận là “duy ngã độc tôn”(=chỉ ta là nhất), các thứ còn lại đều là tà, dị … cần loại bỏ ngay và … luôn.
    Theo tác giả, tình hình trong dinh tổng thống xứ Xây-lan có khác gì tình hình ở đồi Capitol xứ Cờ-hoa hôm mùng sáu tháng giêng không.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.